Đã định không viết gì, bởi khi chìm ngập trong vô vàn cảm xúc, ta lại thấy khó khi chọn cho mình những câu chữ để giải bày những điều muốn nói... Nhưng rồi lại viết, khởi phát từ lời nhận xét của 1 người bạn thân về những bức ảnh mới được post lên: "ảnh đẹp, nhưng sao kiệm lời quá"!
11 năm xa quê, không hiếm lần về... lại tìm về quê trong những ngày cuối tháng tư này, chỉ khác với mọi lần: lần này là cả gia đình! Vẫn vậy, mỗi lần về là một lần được sống những ngày tuyệt vời... với những món quê hợp khẩu vị, vô số cuộc gặp gỡ với bạn bè, người thân và trên hết là được nhìn và hồi tưởng lại nơi mà mình đã có 18 năm gắn bó.
Lại về quê, lại gặp bố mẹ, anh chị... chỉ có điều... anh chị nay đã trưởng thành và phát triển, còn bố mẹ thì ngày một yếu hơn...
Lại về quê,... nhìn xa ra bờ đê kẹp giữa 1 bên là sông và 1 bên là kênh phía cánh đồng làng, chợt thấy cái lạnh ùa về trong lòng khi vẫn còn đây hình ảnh 11 năm trước bố đưa mình đi trong sương sớm lên phố Huyện đón xe ra thủ đô nhập học.
Lại về quê,... tôi hiểu... với mình dù ở đâu có lẽ "mọi con đường đều sẽ... hướng về quê"!