Friday, May 30, 2008

Biển vắng...


Sau một chuyến đi xa, trở về hn, tự dưng sốt cao hai ngày, trong những lúc mê mê tỉnh tỉnh ấy chợt nhớ những câu thơ đầy chất tự sự của Trịnh Thanh Sơn, xin được post tặng bạn bè...



Rơi chiều vàng ngơ ngác sóng

Xin đừng dối chi chân trời

Anh ngồi im lìm chiếc bóng

Chén này biển với mình thôi


Một cộng một thành đôi

Anh cộng cô đơn thành biển

Nắng tắt mà người không đến

Anh ngồi rót biển vào chai

Monday, May 12, 2008

Mọi con đường đều... hướng về quê!



Đã định không viết gì, bởi khi chìm ngập trong vô vàn cảm xúc, ta lại thấy khó khi chọn cho mình những câu chữ để giải bày những điều muốn nói... Nhưng rồi lại viết, khởi phát từ lời nhận xét của 1 người bạn thân về những bức ảnh mới được post lên: "ảnh đẹp, nhưng sao kiệm lời quá"!


11 năm xa quê, không hiếm lần về... lại tìm về quê trong những ngày cuối tháng tư này, chỉ khác với mọi lần: lần này là cả gia đình! Vẫn vậy, mỗi lần về là một lần được sống những ngày tuyệt vời... với những món quê hợp khẩu vị, vô số cuộc gặp gỡ với bạn bè, người thân và trên hết là được nhìn và hồi tưởng lại nơi mà mình đã có 18 năm gắn bó.


Lại về quê, lại gặp bố mẹ, anh chị... chỉ có điều... anh chị nay đã trưởng thành và phát triển, còn bố mẹ thì ngày một yếu hơn...


Lại về quê,... nhìn xa ra bờ đê kẹp giữa 1 bên là sông và 1 bên là kênh phía cánh đồng làng, chợt thấy cái lạnh ùa về trong lòng khi vẫn còn đây hình ảnh 11 năm trước bố đưa mình đi trong sương sớm lên phố Huyện đón xe ra thủ đô nhập học.


Lại về quê,... tôi hiểu... với mình dù ở đâu có lẽ "mọi con đường đều sẽ... hướng về quê"!

Tuesday, May 6, 2008

Chiếc nhẫn người yêu...



Bài thơ tình rất hay! - đây là tác phẩm của một thi sĩ Nga mà nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo tình cờ gặp được bản dịch nghĩa và quyết định dịch thơ theo bản dịch nghĩa đó. Cũng trong một sự tình cờ khi đọc được bài thơ này, xin phép các tác giả của bản gốc cũng như bản dịch nghĩa, dịch thơ được post bài thơ này để cùng "bay bổng" suy tư trong sự diệu kỳ của "tình yêu"!


CHIẾC NHẪN CỦA NGƯỜI YÊU


Tôi ném chiếc nhẫn của người yêu vào mênh mông sa mạc
Rồi bới tìm trong chói chang cát
Và tôi đã tập đi như thế với Tình Yêu

Tôi ném chiếc nhẫn của người yêu vào thẳm xanh biển cả
Rồi lặn xuống tìm lại thời xuân trẻ
Và tôi đã tập bơi như thế với Tình Yêu

Tôi ném chiếc nhẫn của người yêu tới vì sao xa lắc
Rồi bay lên tìm lại lời hẹn ước
Và tôi đã tập bay như thế với Tình Yêu...