Friday, April 25, 2008

Gửi tặng một người...



Tự dưng có lúc thấy hay hay khi tìm đọc một bài thơ, và lại thấy vui vui khi tìm thấy đâu đó bóng dáng của mình... Những cảm giác "lẩn thẩn" ấy cũng cần lắm chứ... khi mỗi ngày công việc mỗi nhiều, những cuộc vui cũng nhiều nhưng lại thấy hiếm hơn những gì gọi là "kỷ niệm". Xin được post bài thơ rất đáng đọc của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo để gửi về ngày xưa...


NẾU NGÀY MAI KHI TIỆC CƯỚI CỦA EM


nếu ngày mai khi tiệc cưới của em
tôi sẽ biết lấy gì làm quà tặng
ngoài những bài thơ một thời tôi say đắm
những vui buồn dai dẳng thuở gặp em

nếu ngày mai khi tiệc cưới của em
tôi sẽ uống một li rượu mạnh
để hát thầm những bài ca có cánh
để tôi nhìn hạnh phúc đến bao vây

tôi như người nửa tỉnh lại nửa say.
tôi như có, tôi như là chẳng có
tôi hiện tại, hay tôi về quá khứ
vầng mặt trời chợt lặn, chợt mọc lên

nếu ngày mai khi tiệc cưới của em
bạn bè đến nói cười và chúc tụng
xin em hãy coi tôi như bè bạn
và xin đừng, dù khẽ gọi tên tôi

tôi còn đi. Mưa gió. Đường dài
trái tim phải lội qua bao thác lũ
dẫu gió lạnh thổi mãi con chim nhỏ
em đừng buồn - trời rộng phía yêu thương...


3 comments:

Tu Anh L said...

Binh oi, gia roi con lang man the nay vo danh chet!

Nguyen Ba Binh - HLU said...

Smile, quy luật cuộc sống mà bạn: có ai được tất cái gì đâu! được chút lãng mạn thì cũng phải mất cái gì đó một chút chứ, đúng không nhỉ?!

Chang said...

Đi giữa mùa hè của người khác
Chợt nhớ tháng sáu của riêng anh
Đã có lúc ta là của nhau, tất cả....
Dẫu bây giờ nắng vẫn cháy phía riêng em.
- Tiêu Tương-