Lại một chuyến đi... Lần nào cũng thế, khi bế tắc trong những dự định, mình lại tìm giải pháp bằng những chuyến đi.
8h sáng lò mò lên sân bay, sau hơn 2h ngồi trên quả Boeing 321 mình có mặt ở xứ nóng Sài gòn và lại tiếp tục 4h trên con xe khá mới Altis thẳng tiến Trà Vinh. Hơn 1 năm trở lại xứ này, vẫn có những nét thân quen, nhưng không thiếu những điều mới lạ...
Ngồi nhìn bạt ngàn cây cối và sông nước cứ lùi lại dần phía sau, lại thấy những hăm hở tuổi trẻ tràn về. Có lẽ mình không nhầm khi chọn lựa chuyến "nam tiến" này. Con người và miền quê xứ này cho mình nhiều cảm giác rất thú vị. Mình cần thế, một chuyến "đi chơi" thật hữu ích cho những kẻ thích phiêu du...
Ngày đầu tiên ở vùng đất Khơ me, nơi những cô gái có vẻ đẹp như thánh thần. Mình nhớ, trở về sau lần đầu tới nơi này, mình đã làm khối anh em thấy tò mò và "ganh tị" khi nói rằng: mình đã gặp một cô gái có vẻ đẹp như đức mẹ Maria! Khuôn mặt ấy, đôi mắt ấy, đủ để khiến bao kẻ bỗng dưng trở thành nhà thơ...
Ôi..., chỉ còn biết mượn lời thơ của một thi sĩ nổi tiếng...!
KÝ ỨC MẮT ĐEN
Đen và long lanh hai hạt nhãn Hưng Yên
ngỡ than đá Quảng Ninh cũng không đen và long lanh đến thế
đen và long lanh đã hớp hồn anh
18 ngàn năm
18 vạn năm
anh không nhớ rõ.
Đập vỡ thuỷ tinh cũng chẳng còn rượu nữa
đập vỡ tượng người có gặp trái tim yêu?
anh đập vỡ anh và anh nhìn thấy
đen và long lanh xa lắc bỗng hiện về...
Không phải đen của đêm tối châu Phi man man cuồng dại
không phải đen của hố thẳm chiến tranh thủ đoạn điên rồ
không phải đen của mực Tàu tài hoa thư pháp
không phải đen của dòng sông con đường phát sáng cơn mơ...
Đen và long lanh hiền dịu dại khờ
đen lúng liếng dân ca đen ngân nga lễ hội
hoá đá anh mắt em 18 tuổi
18 ngàn năm hay 18 vạn năm?
Ông Già Thời Gian ngỡ như chẳng già hơn
bạc trắng nụ cười tìm anh hỏi nhỏ:
- đen và long lanh thuở xa ấy đâu rồi?
- Đen và long lanh vẫn lẽo đẽo bên trời
dẫu anh nằm dưới cỏ
khi mùa xuân xao xuyến còn tươi!...
2 comments:
ja ma mat e bot nau de den hon...
Phong Nhi@: Smile!
Post a Comment